Điều 129 Luật hôn nhân và gia đình năm 2014 quy định về nghĩa vụ cấp dưỡng có yếu tố nước ngoài như sau:
“1. Nghĩa vụ cấp dưỡng tuân theo pháp luật của nước nơi người yêu cầu cấp dưỡng cư trú. Trường hợp người yêu cầu cấp dưỡng không có nơi cư trú tại Việt Nam thì áp dụng pháp luật của nước nơi người yêu cầu cấp dưỡng là công dân.
2. Cơ quan có thẩm quyền giải quyết đơn yêu cầu cấp dưỡng của người quy định tại khoản 1 Điều này là cơ quan của nước nơi người yêu cầu cấp dưỡng cư trú.”
Nghĩa là khi ly hôn có yếu tố nước ngoài, nếu có yêu cầu cấp dưỡng thì nghĩa vụ cấp dưỡng được tuân theo pháp luật của nước nơi người yêu cầu cấp dưỡng cư trú. Ví dụ nếu người yêu cầu cấp dưỡng cư trú tại Việt Nam thì áp dụng pháp luật Việt Nam, còn nếu người yêu cầu cấp dưỡng tại Mỹ thì pháp luật Mỹ sẽ được áp dụng để thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng.
Tương tự, cơ quan có thẩm quyền giải quyết đơn yêu cầu cấp dưỡng sẽ là cơ quan của nước nơi người yêu cầu cấp dưỡng cư trú, nghĩa là người cấp dưỡng cư trú tại Mỹ thì cơ quan có thẩm quyền tại Mỹ sẽ giải quyết. Bởi lẽ mức sống, văn hóa, kinh tế…ở mỗi nước là khác nhau, chính vì vậy mà cấp dưỡng cũng phải phù hợp với điều kiện sống của nơi người có yêu cầu cấp dưỡng cư trú.